Chắc ngàn vạn đời sau rồi vẫn thế
Tôi chỉ thấy bao chuyển dời dâu bể,
Kiếp phù du thân thế quá mong manh.
Suy nghĩ, tính toan, bươn trải, tranh giành,
Có gì khác ngoài cái vòng danh lợi.
Cõi nhân thế quá ồn ào chật chội,
Vẫn cô đơn trong sâu thẳm kiếp người.
Nào những hơn, thua, được, mất trong đời
Những hố đen cuốn ta vào biển khổ,
Đất thì rộng muôn loài đều có chỗ
Lắm kiếp người vẫn không chốn dung thân.
Sinh làm chi ra những thước những cân
Ai tính hết được trời cao, đất nặng
Ai tính hết bao nhọc nhằn cay đắng
Đè nặng lên thân phận mỗi kiếp người.
Kiếp nhân sinh ngắn ngủi lắm ai ơi
Ngày tháng qua không bao giờ trở lại
Hãy trân trọng từng phút giây hiện tại
Sống vị tha buông xả mọi mê lầm
Trải yêu thương cả nam bắc tây đông
Xin khép lại mọi hận thù toan tính
Để từng phút luôn yên bình thanh tịnh
Nẻo đường xưa ta tìm lại chính mình.
-Sưu tầm-