Phạm Ánh Hồng

Nơi chia sẻ kinh nghiệm sales bất động sản, đầu tư nhà đất & mọi cảm xúc trong cuộc sống.

Gia đình là điều còn lại duy nhất sau tất cả...

Chúng ta có thể nhiều bạn bè, nhiều những mối quan hệ ngoài xã hội với vô vàn cuộc vui chơi không hồi kết, nhưng gia đình với chúng ta chỉ có một và không thể nào tìm kiếm điều gì đó tương tự để thay thế.

Gia đình là cội nguồn của tình yêu thương và là điểm dừng chân của sự bao bọc, chở che. Ngoài kia có sóng gió ra sao thì dưới mái ấm gia đình, tâm hồn vẫn trở lại với những nhịp thở nguyên sơ nhất.

Những ngày đầu đặt chân vào Sài Gòn, cảm giác cô đơn chưa một lần thôi bám víu. Sài Gòn hoa lệ, đông vui là thế nhưng tìm được chốn dừng chân cho mình sao mà khó khăn quá. Nép mình bên khung cửa sổ ngắm dòng người tấp nập ngược xuôi, tôi nhớ về mâm cơm của mẹ dưới lớp mái tôn lách tách tiếng mưa, niêu cá kho thơm phúc, nồi canh rau nghi ngút khói,... Sài Gòn thứ gì cũng có, cũng mua được, duy chỉ có không khí gia đình, biết tìm đâu ra…

Quen với nhịp sống hối hả của Sài Gòn cũng là lúc tôi quay trong guồng công việc, học hành. Bài vở, lịch trình khiến tôi không còn thời gian để thở, để ngồi than vãn về khó khăn, nhưng chỉ có một điều vẫn mãi không thay đổi, rằng tôi nhớ nhà - nhớ nơi gọi là gia đình…

Đôi lúc chỉ ước giá như sau mỗi ngày trở về, đợi mình sau cánh cửa ấy là ba mẹ, anh chị của mình, như vậy sẽ ấm áp và nhẹ nhõm biết bao nhiêu. Đôi lúc chỉ cần nhìn thấy nụ cười, nghe thấy giọng nói của họ, tôi tin mình sẽ mạnh mẽ và bản lĩnh hơn gấp trăm ngàn lần.

“Mẹ ơi, con về nhà nhé”

“Ừ, về đi con, mệt mỏi quá thì về với mẹ”

Cứ thế thôi, rồi tôi lại lao vào dòng chạy đua cơm áo gạo tiền. Tôi biết rằng bạn bè có thể vỗ về, an ủi tôi vào một lúc nào đấy nhưng trong họ không có thứ tình cảm của gia đình. Thành thật mà nói, với tôi, không gì có thể sánh ngang bằng với tình thân ruột thịt bởi cùng cực đến đâu, gia đình cũng không bao giờ vứt bỏ tôi, ngay cả khi tôi không còn lại gì…

Gia đình trong tôi là những ngày thuở bé ê a, là những ngày rong chơi và cả quãng thời gian vùi đầu vào bài vở, lúc nào cũng có tiếng ba mẹ động viên bên cạnh. Gia đình đã cùng tôi trưởng thành bằng những bài học đắt giá về tình yêu thương. Càng lớn, càng cô đơn, con người ta mới thấu hết giá trị của tình cảm gia đình.

Gia đình - nơi tình yêu thương trao đi nhưng không có bất kỳ sự đòi hỏi nào ngược lại. Đấng sinh thành một đời tần tảo nuôi con mà chẳng một lời tính toán. Những đứa con “đủ lông đủ cánh” lại háo hức bắt đầu chặng hành trình của mình ở những miền đất mới. Trong số vô vàn người con xa xứ ấy, có người đau đáu nhìn về cội nguồn nhưng cũng lắm kẻ lãng quên hình ảnh cha mẹ già mòn mỏi chờ con.

Thế đấy, cuộc sống mưu sinh chẳng bao giờ dễ dàng, những lúc như thế mới thực nhận ra, sau vô vàn sóng gió, đổi thay, gia đình vẫn là điều quan trọng nhất luôn luôn còn mãi. Chúng ta có thể chối bỏ nhưng gia đình, dù bất kỳ tình huống nào vẫn rộng lòng chào đón chúng ta trở lại - không oán trách, không đòi hỏi. 

Đừng bắt gia đình phải là một điều gì đó hoàn hảo, giàu có về vật chất hay điều kiện. Gia đình vốn đơn giản là tình thân mà chẳng một câu từ nào có thể nói hết ý nghĩa thiêng liêng ấy.

Xem thêm